Sáng sớm ăn đu đủ mát lạnh có ý nghĩa như thế nào?
Đấy là một trong những buổi sáng cuối cùng của năm 2016.
" Hi dear!" " Yes dear?"" Oh sure dear!" |
Tôi dậy sớm, hân hoan vì ly rượu vang trước khi leo lên giường vào đêm hôm trước, tỉnh táo vì tiết trời mát mẻ của núi rừng Kirirom. Khu nhà nghỉ nằm lọt thỏm trong một cánh rừng thông, trên một trong những bạt ngàn đồi thông ở khu vực này. Sáu phòng được dành cho cô dâu chú rể cùng hai bên gia đình, tôi và em Hải dùng phòng trong khu nhân viên bên cạnh bếp, được đặt trên đỉnh đồi. Payment to nhất của cả chuyến đi có lẽ là khung cửa sổ kéo dài ngang phòng, nơi nắng và gió tràn qua bao nhiêu đỉnh cây thông để tràn vào.
Sự yên tĩnh của núi rừng rất hay, nó không thực sự tĩnh lặng. Cây nói ngôn ngữ của cây, hoa trò chuyện bằng ngôn ngữ của hoa, lá, cỏ ở các tầng thấp tầng cao có tiếng xao động của riêng chúng, còn cả tiếng gió, tiếng nước đổ từ thác, tiếng nước chảy róc rách dưới khe, ồn ào mê mải. Ngồi ở chiếc bàn dài giữa sân, ngửa cổ lên tôi phân biệt được từng pattern của chúng. Tôi nghe được tiếng lanh canh anh butler người Ma-rốc đang quấn chăn pha cà phê trong bếp. Nghe được tiếng chim ríu ra ríu rít trên cây, tiếng chổi quét lá của em giúp việc ở mãi phía chân đồi. Và nếu tôi tập trung hơn, có thể tôi còn tưởng tượng cả ra tiếng uể oải của mặt trời đang nhích dần lên phía sau những ngọn núi.
Giữa đất trời ấy, ôm một bát đu đủ to đã được cắt miếng vuông vắn, giữ trong tủ mát qua đêm, quả đu đủ tự tay chọn mua trên đường đi chợ với anh butler sáng hôm trước, tôi khoan khoái vô cùng. Nếu bạn hỏi tôi việc gì cần làm nhất trên đời, thì đó là dành thời gian để không làm gì cả, ngoài thở và lắng nghe, và ăn hoa quả mát lạnh nêú được. Chỉ cần tách mình ra khỏi thế giới đang gào thét sự chú ý ngoài kia một lát, bạn sẽ nhận ra ngay mình cần gì, dù điều đó không thật sự dễ dàng.
Kirirom, Dec 2016
Nhận xét
Đăng nhận xét